"Không." Dư Thành Tùng cũng cười, “Chỉ là tôi nhớ cậu thôi.”
"Tôi cũng vậy." Ân Cố cúi đầu hôn cậu.
Dư Thành Tùng nắm cổ tay cậu, cào nhẹ, rồi nói, “Tôi vừa gọi cho ba mẹ. Nhìn phản ứng của họ thì chắc mai sẽ có kết quả, chậm nhất là ngày kia.”
"Mai tôi đi với cậu." Ân Cố nói.
"Không cần." Dư Thành Tùng đáp.
"Hả?" Ân Cố nghiêng đầu.
"Tôi nghĩ mẹ tôi sẽ không muốn có người ngoài chứng kiến đâu, sợ bà ấy sẽ phát điên mất." Dư Thành Tùng giải thích, “Cậu tốt nhất đừng đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT