"Cậu có thể đừng đỏ mặt không?" Ân Cố cười nhìn cậu.
"Đỏ?" Dư Thành Tùng cau mày. “Tôi có đỏ đâu?”
"Ồ, xin lỗi nhé." Ân Cố chạm vào dái tai cậu, giọng điệu chậm rãi. “Ý tôi là, tai cậu, nó đỏ hết rồi.”
“Sao cậu không hỏi luôn xem nó khi nào hết đỏ, và vì sao lại đỏ?”
Dư Thành Tùng mặc cho Ân Cố chạm vào, toàn thân run nhẹ.
Đầu ngón tay cậu ấy lướt qua da, như thấm vào tận tim, rồi lan tỏa ra, để lại một cảm giác ngọt ngào nhưng đầy nguy hiểm.
"Tôi không dám hỏi." Ân Cố bật cười, nhìn chằm chằm vào cậu, rồi hạ giọng: “Tôi chỉ muốn nói rằng... khi cậu thế này, tôi không thể... kiềm chế được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT