"Đây chẳng phải là từ đặc biệt của cậu sao?" Dư Thành Tùng thật sự không ngờ có ngày mình lại bị gọi là đáng yêu. Cậu lúc nào cũng mang theo một khí chất khiến người khác tránh xa ngay từ cái nhìn đầu tiên, vậy mà bây giờ lại nhận được lời khen như thế. “Vừa rồi chính cậu bảo tôi khen cậu mà.”
"Cậu cũng phải đáng yêu với tôi." Ân Cố đáp.
"Được thôi." Dư Thành Tùng nhéo nhẹ tai cậu ấy.
Cái ý thức rằng người này đang nằm ngay trước mặt mình, cùng mình chia sẻ chung một chiếc gối, một chiếc giường, khiến cậu cảm thấy bình yên và phấn khích hơn bao giờ hết.
Trái tim cậu lúc nào cũng như đang lơ lửng trên không, lâu dần đến mức quên mất cảm giác ổn định là thế nào.
Nhưng bây giờ, cậu cảm thấy vô cùng an toàn.
Nhìn Ân Cố, ngửi thấy mùi pheromone của Ân Cố, biết rằng Ân Cố đang ở ngay bên cạnh mình… Những cảm giác này, nếu dùng từ ngữ để diễn tả, tất cả đều là "bình yên".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play