“Sắp đến đại hội thể thao rồi. Nếu tôi bị thương, tôi sẽ không thể nhảy được nữa.”
Dư Thành Tùng cười, tìm một lý do chính đáng hơn để từ chối công việc kia:
“Giả Mẫn Ninh chắc sẽ khóc đến mức làm sập cả toà nhà dạy học mất.”
“Thật sao?”
Ân Cố liếc nhìn cậu, dụi điếu thuốc trong tay:
“Vậy tôi có thể làm cả khu dân cư Trường Sinh phải khóc.”
“Vậy thì cậu vẫn lợi hại hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT