Chương 5

Mãi cho đến người phụ nữ kia rời đi, Chu Túy Túy mới liếc xéo Thẩm Nam, duỗi tay chọc cánh tay anh: “Anh ngắt lời tôi làm gì?” 

Người vừa nãy khi biết hai người họ đi cùng nhau, còn nổi giận đùng đùng mà liếc mắt nhìn cô một cái, còn mắng cô. Nghĩ nghĩ, Chu Túy Túy nhìn về phía đầu sỏ gây tội.

Thẩm Nam rũ mắt, sau khi trả lời tin nhắn Tiểu Đồng, mới lãnh đạm nhìn cô: “Chơi rất vui?”

“Còn phải nói sao.” Chu Túy Túy nhún vai, đánh giá anh một lượt, ghét bỏ nói: “Cô gái đáng yêu kia thú vị hơn anh nhiều.”

Trêu chọc, đùa giỡn cũng không nhàm chán như vậy. Bằng không ở bên cạnh Thẩm Nam, khả năng cô chán muốn chết. Người đàn ông này cứng rắn, thân thể cứng rắn thì thôi, tính tình cũng cứng rắn, một chút thú vị cũng không có.

Rốt cuộc Chu Túy Túy tuyệt đối không thừa nhận, còn có một chút nguyên nhân khác.

Thẩm Nam kéo kéo môi, không để ý đến cô.

Tiệm bánh ngọt nhiều người, ra ra vào vào, còn có không ít người liếc mắt nhìn Thẩm Nam ở bên này, cũng không ít người ngo ngoe rục rịch muốn lại gần.

Chu Túy Túy không để ý mấy ánh mắt lung tung rối loạn đó, cúi đầu ăn đồ ngọt, chậm rì rì, rất thanh thản.

Sau khi ăn xong phần của mình, cô nhìn về phía Thẩm Nam không nhúc nhích một cái, hừ nhẹ: “Anh không ăn?”

Thẩm Nam ừ một tiếng: “Ngọt.”

“Vậy anh còn gọi?” Chu Túy Túy liếc mắt nhìn anh, trực tiếp kéo đĩa bánh ngọt đậu đỏ về phía mình, không chút khách khí.

“Tôi ăn đây.”

Nói xong, Chu Túy Túy tự mình vùi đầu ăn, giữa trưa cô không ăn cơm, thật sự có chút đói bụng.

Ăn xong, hai người tiếp tục ngồi ở tiệm đồ ngọt, không trò chuyện, mỗi người nghịch điện thoại của riêng mình.

Qua một lúc, Chu Túy Túy có chút chịu không nổi không khí nặng nề như vậy, nhìn về phía Thẩm Nam, dịch về phía anh, dùng khuỷu tay đẩy đẩy anh, làm cho anh chú ý.

“Sao vậy?”

“Anh có thể tiết lộ một chút chuyện anh đang làm cho tôi không?”
 

Thẩm Nam nhấp môi, nhìn ánh mắt tò mò kia của cô một chút, vẫn giải thích cho cô một câu: “Đang làm ăn.”

Ánh mắt Chu Túy Túy chuyển động, nháy mắt đã hiểu.

“Trái pháp luật?”

Thẩm Nam lại không hé răng.

Nhưng nhìn biểu tình của Thẩm Nam, Chu Túy Túy cũng biết mình đã đoán đúng rồi. Trong lòng đã biết ngọn ngành, cô cũng an tâm thêm một chút.

Chu Túy Túy cong môi cười cười, đắc ý mà giơ chữ OK lên.

Chiều nay, sau khi hai người rời khỏi tiệm bánh ngọt, lại đi dạo khắp nơi, đến một chỗ nào đó, điện thoại của Thẩm Nam rung lên, có người gọi đến.

Sau khi ngắt máy, Thẩm Nam nhìn cô.

Chu Túy Túy tỏ vẻ đã hiểu, “Anh bận đi.”

“Ừ.” Thẩm Nam rũ mắt nhìn cô: “Chú ý an toàn.”

Nghe vậy, khóe miệng Chu Túy Túy nở nụ cười, “Lời này hẳn là dành cho anh.”

Thẩm Nam không hé răng, trầm ngâm một lát nói: “Có chuyện gọi điện thoại cho tôi.”

“Không thành vấn đề.”

Nháy mắt, Thẩm Nam biến mất trước mặt Chu Túy Túy.

Chu Túy Túy nhìn bóng dáng người đàn ông kia, không tiếng động mà cong cong khóe môi. Hai năm không gặp, người đàn ông này như càng lạnh lùng thành thục hơn, càng có sức hút hơn.

**

Một khách sạn nào đó.

Tiểu Đồng nhìn Thẩm Nam đã trở lại, nhẹ nhàng thở ra: “Thẩm đội, bên kia nói ngày mai 7h gặp mặt.”

Thẩm Nam gật đầu, duỗi tay nhận lấy tin tức mà Tiểu Đồng nhận được.

Thẩm Nam trầm tư một lúc, nhìn về phía Tiểu Đồng: “Bên Cao phó đội có tin tức gì không? Đồ vật đặt ở chỗ nào có tra được không?”

“Không có.” Tiểu Đồng trả lời đúng sự thật: “Cao phó đội bên kia nói bọn họ quá cẩn thận, đồ vật vẫn luôn không lộ diện, bây giờ bọn họ bán nhiều hơn so với trước kia, cho nên cẩn thận hơn rất nhiều lần.”

Thẩm Nam hiểu rõ, thấp giọng nói: “Mục tiêu lần này của chúng ta không chỉ có anh Báo, mà còn là người đứng phía sau hắn.”

 Buôn lậu vẫn luôn là trái pháp luật, đặc biệt là những động vật quý hiếm. Hơn nữa nhóm buôn lậu này đường dây rộng lớn, cảnh sát căn bản không có biện pháp gì để đối phó với bọn chúng.

Bọn chúng giảo hoạt, lại có nội gián bên trong cảnh sát, cho nên hành động triệt phá luôn không thành công.

Thẩm Nam mới từ nơi khác trở về, liền lập tức nhận được nhiệm vụ này, dẫn theo bọn Tiểu Đồng lại đây.

Những người lúc trước đã từng liên lạc với bọn anh Báo đều không được, cho dù là cảnh sát hay mấy người quân đội của anh, đều đã bị điều tra. Bên trong quân đội và cảnh sát có nội gián của bọn buôn lậu, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, cũng chí có Thẩm Nam hai năm không lộ diện là thích hợp nhất, bọn buôn lậu này, căn bản không biết Thẩm Nam.

Tiểu Đồng gật đầu: “Em biết.”

“Địa điểm gặp mặt ngày mai ở đâu?”

“Ở giữa hồ.”

Đám người kia đưa ra, bảo bọn họ đi thuyền ra.

Bên cạnh hồ kia, ban ngày xem như là địa điểm du lịch, nhưng chỗ lên thuyền cũng không phải là bên cạnh khách sạn, mà là ở bên kia, cách khá xa nơi đó. Buổi tối rất hiếm người đi du hồ, không có cảnh đêm, càng không có những hoạt động giải trí khác, cũng không an toàn, buổi tối không cho phép du thuyền, trừ khi là có quan hệ nói chuyện, thuyền tư nhân mới có thể vào.

Thẩm Nam nhướng mày, cười nhạt: “Có chút ý tưởng.”

Ở giữa hồ, thật sự xuất hiện tình huống khẩn cấp gì, bọn chúng có thể nhảy hồ đào tẩu. Cái hồ bên cạnh khách sạn của bọn họ, rất lớn, thật ra cũng có thể xem như một con sông, chẳng qua bên này gọi là một cái hồ nước thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play