92

Thế nào gọi là tự rước họa vào người.

Chắc sư tổ cũng không ngờ cha ta lại không đàng hoàng đến vậy, đành căng da đầu bênh vực người nhà mình: - Hợp Hoan Tông đi ngược luân thường đạo lý cũng đâu chỉ có mỗi việc này, dù có cưỡng ép đoạt người thì ngươi làm được gì?

Ngăn cách bởi đại trận hộ tông, Văn Nhân Dập đúng là không thể làm được gì, ta không khỏi cảm thán: - Sư tổ đỉnh quá. 

Không chỉ mặt dày, mà tâm lý còn vững vàng nữa.

Nhưng có vẻ Thập Tam sư tỷ bên cạnh lại hiểu nhầm ý ta: - Chứ còn gì nữa, đệ biết ngọn núi này của chúng ta tên gì không?

- Tùng Lăng Sơn.

- Vậy đệ biết sư tổ tên gì không? 

Thập Tam sư tỷ không đợi ta trả lời, đã tự hỏi tự trả lời: - Chắc chưởng môn sư thúc cũng chưa nói đệ biết, sư tổ nhà chúng ta tên Nhan Tùng Lăng.

Sau đó sư tỷ nhìn ta bằng ánh mắt khích lệ: - Đệ đoán ra rồi đúng không!

- Ý tỷ là sư tổ……

- Nói đi.

- Không phải người? 

Ta nói giảm nói tránh mà nói ra suy nghĩ của mình, nhưng nói ra mới phát hiện câu này nghe như đang mắng người ta vậy.

- Trên đỉnh núi này, sư tổ nhà chúng ta là đỉnh nhất! 

Dáng vẻ tự hào của sư tỷ khiến ta nghi ngờ liệu trong Hợp Hoan Tông này có phải chỉ mỗi mình ta là bình thường hay không.

93

Cho dù không có đại trận hộ tông, thật ra Văn Nhân Dập cũng không chiếm được lợi thế gì, sư tổ đã ở Hóa Thần đại viên mãn nhiều năm, hơn nữa cha ta còn là Đại Thừa sơ kỳ, đánh một đạo tu Hóa Thần trung kỳ như hắn là chuyện dễ như trở bàn tay.

Sao người này không biết ứng biến linh hoạt nhỉ? Mấy ngày trước nếu biết đi tìm viện trợ thì bây giờ cũng không đến nỗi rơi vào thế yếu. Chờ có cơ hội, nhất định ta phải dạy hắn học cách ứng biến linh hoạt, cứ đầu óc đơn giản tứ chi phát triển thế này, lỡ như ngày nào đó bị mắc bẫy cũng không biết đi đâu mà khóc.

Cho đến khi kiếm tu bạch y ngự kiếm xuất hiện, ta mới nhận ra, người đầu óc đơn giản hóa ra lại là ta.

94

Thêm lão phụ thân kiếm tôn kia của ta, chẳng phải sức chiến đấu đã ngang nhau rồi à!

Thậm chí ta còn bắt đầu lo lắng không biết đại trận hộ tông của chúng ta có chịu được sức mạnh của kiếm tôn hay không: - Thập Tam sư tỷ, đại trận hộ tông của chúng ta có chịu được tu sĩ Đại Thừa đại viên mãn không?

Không phải vì lý do gì khác, chỉ sợ sau khi kiếm tôn nhận ra cha ta rồi lập tức bạo lực cướp người, đến lúc đó không ai cản được.

- Yên tâm, trên đỉnh núi này, sư tổ chúng ta mới là người quyết định.

- Đó là kiếm tu nửa bước phi thăng đấy.

- Thì sao, trên núi của chúng ta còn chôn một khúc long cốt nữa kìa. 

Thập Tam sư tỷ khoa tay minh họa cho ta xem: - Đệ biết rồng không, con rồng cuối cùng trên thế gian, đã bị sư tổ nhà mình rút gân rút xương, long cốt chôn trong núi, long lân thì dùng để bố trí đại trận hộ tông.

Người hòa giải là sư tổ mạnh như vậy, đỉnh như vậy. Trên đỉnh núi này, sư tổ chúng ta là đỉnh nhất!

95

Ta nghĩ nếu bây giờ cha và phụ thân ta nhận nhau, e rằng tình hình sẽ trở nên khó giải quyết, dù gì cả hai đều cho rằng đối phương là kẻ tệ bạc. Ta thấy vẻ mặt cha ta đã hơi mất kiên nhẫn rồi.

- Cha, nghe thấy xin trả lời, nghe thấy xin trả lời! 

Ta gấp một con hạc giấy truyền âm.

Hạc giấy run run bay tới chỗ cha ta, do linh lực của ta còn yếu, khó mà điều khiển hạc giấy một cách linh hoạt, thế là nguyên con hạc giấy lao thẳng vào tay áo rộng thùng thình của cha ta.

Cha ta lườm ta một cái, sau đó rón ra rón rén lấy con hạt giấy bé xíu ra khỏi tay áo.

Ở bên kia, Văn Nhân Dập cuối cùng cũng nói rõ đầu đuôi câu chuyện với kiếm tôn, trước mặt sư tổ Văn Nhân Dập còn khiêm tốn đôi chút, kiếm tôn đã ở địa vị cao nhiều năm, tu vi lại càng nằm trên đỉnh giới tu chân, khi nói chuyện với sư tổ, hiển nhiên là lấy thái độ ngang hàng của người cùng thế hệ.

- Bản tôn không có ý quấy rầy, khuyển tử vô tri, nếu có chỗ nào đắc tội với Hợp Hoan Tông thì lỗi cũng nằm ở người làm phụ thân là ta, sau khi đưa nó về Sương Hàn Kiếm Tông, chắc chắn sẽ dạy dỗ nghiêm khắc.

Nếu ta không liên quan gì tới Hợp Hoan Tông, chỉ là người bình thường bị chưởng môn thấy sắc nảy lòng tham mà bắt giữ, Kiếm Tôn nói như vậy cũng không có vấn đề gì, chỉ cần hai bên đều lùi một bước, Hợp Hoan Tông thả người, hắn sẽ không truy cứu Hợp Hoan Tông, vậy là ai cũng giữ được thể diện.

Điều kiện tiên quyết là, ta không có quan hệ với Hợp Hoan Tông.

96

Ta cá rằng cha ta chưa nói với sư tổ về chuyện thân thế của ta, hôm nay chính là ngày sư tổ phải xây lại tam quan.

Đầu tiên là làm kẻ xấu cưỡng ép đoạt người, sau đó lại phải đối mặt với cảnh kiếm tôn đích thân đến cửa đòi con.

- Có lẽ chuyện này có hiểu lầm chăng? 

Sư tổ cất lời với vẻ không chắc chắn, mỉm cười hết sức gượng gạo.

97

Sau khi nhận được hạc giấy, cha ta chần chờ một lúc rồi cũng đi tới bên cạnh ta,  chắc cha ta cũng không muốn đối diện với tình huống rắc rối trước mắt.

- Cha, cha còn giận con à?

- Không giận, khả năng chọc tức trưởng bối trời phú nhà chúng ta được di truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác mà.

- Vậy sư tổ đã đoán ra quan hệ giữa cha và kiếm tôn rồi? Trông người có vẻ chấp nhận rất nhanh chuyện hai nam tu có thể sinh con.

- Chứ con nghĩ làm sao cha con vào được Hợp Hoan Tông? Ta cũng đâu có cha làm trưởng môn.

Hình như nói vậy cũng có lý, trong Hợp Hoan Tông toàn là nữ tu, khi sư tổ nhặt cha ta về, chắc chắn đã phát hiện cha ta không giống nam nhân bình thường nên mới có lý do chính đáng để nhận cha ta làm đồ đệ. Còn ta thì hoàn toàn nhờ vào cha ta là chưởng Hợp Hoan Tông nên mới được hời thế này.

98

- Bổn tọa tuy ẩn cư nơi núi rừng không màng thế sự, nhưng cũng biết kiếm tôn và Bão Chuyết Chân Nhân tình sâu nghĩa nặng, tuy nhiên, cả hai đều là nam nhân thì sao mà có con được chứ. Trước mặt kiếm tôn, ta cũng không vòng vo, người bị giữ lại được đồ nhi nhà ta rất mực yêu quý, nếu kiếm tôn dùng lời nói đùa này để giành tình cảm của đồ nhi nhà ta, người làm sư phụ như ta đương nhiên sẽ thiên vị đồ nhi nhà mình. 

Lời này của sư tổ cũng không hẳn là nói dối, ai bảo tình thương của cha không được coi là “yêu” chứ, nhưng cách nói này thực sự dễ khiến người ta hiểu theo hướng mờ ám.

Sư tổ đang cố hết sức dựa vào sự thật để giúp cha ta che đậy sơ hở, đây chính là thuật ngôn ngữ của cường giả hay sao? Ta thật sự chấn động.

- Không biết có thể dời bước nói chuyện riêng được không.

99

Sư tổ quyết định thu lại đại trận hộ tông, mời kiếm tôn và Văn Nhân Dập vào đại điện, còn ta và cha ta thì trốn trong góc nghe lén.

- Cũng không giấu gì, A Ngọc là cơ thể cực âm, dù là nam nhân nhưng vẫn có thể mang thai sinh con. 

A Ngọc chính là tên giả Nhan Như Ngọc của lão cha ta.

- Tuy ta tu hành chưa từng gặp trở ngại, nhưng cũng không quá rành chuyện tình cảm, có lẽ đã chọc y giận, vì vậy y đã bỏ đi trong lúc ta bế quan, gần đây ta cũng mới biết chúng ta có một đứa con, còn chuyện lời này thật giả ra sao, ta không ngại đối chất ngay tại đây.

Lời này của kiếm tôn không có gì sơ hở cả, không biết sư tổ ta còn có thể xoay chuyển thế nào đây.

- Lão cha, cha không thấy giữa hai người có chút hiểu lầm à, kiếm tôn thế này trông đâu giống không có tình cảm với cha đâu.

Ta điên cuồng ám chỉ.

Cha ta vừa nghe lén vừa nhíu mày: - Minh Thiên Nam là lạ sao ấy.

- Đúng vậy, cha thử nghĩ lại xem, trong sinh hoạt hằng ngày của hai người, có khi nào cảm thấy kiếm tôn có chút tình cảm với cha không. 

Ta dẫn dắt từng bước.

- Nếu đã như vậy thì chi bằng gặp một lần, ta sẽ phái người đến chỗ Kiến Hoan đón hắn.  ( truyện trên app t.y.t )

Giọng của sư tổ bỗng cất cao, ta đoán là cố ý nói cho hai kẻ đang nghe lén bọn ta nghe, để chúng ta chuẩn bị trước.

100

- Phiền đệ tử quý phái dẫn đường, ta muốn tự đi một chuyến. 

Giọng kiếm tôn bỗng trở nên hòa nhã, lạ thật. Nhưng bây giờ không phải lúc để suy nghĩ mấy chuyện này, quan trọng là dưới sự yểm hộ của sư tổ, bọn ta phải ngụy trang cho kỹ.

Ta đổi trở về dáng vẻ nam tử, nhớ lại kịch bản: - Cha, chúng ta có cần diễn một vở “ép người lương thiện vào chốn phong trần” không? Cha là lão tổ Đại Thừa kỳ, ta là tiểu tu sĩ Kim Đan kỳ, con chạy cha đuổi, chúng ta có mà chạy đằng trời.

- Sao không phải là con bị sức hút của ta thuyết phục, gặp lần đầu đã thương, gặp lần thứ hai chung tình? 

Cha ta hòng sửa kịch bản, ra sức chứng minh sức hấp dẫn của mình.

- Vậy chẳng phải con thay lòng đổi dạ nhanh quá sao, chẳng khác gì kẻ bội bạc cả.

Nhan Kiến Hoan căm thù mấy tên bội bạc tận xương tủy, quyết đoán xóa bỏ kịch bản khiến con trai mình rơi vào tình huống bất nghĩa: - Rồi! Vậy cứ diễn có mà chạy đằng trời theo lời con đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play