Thẩm Kiều buồn bực nghĩ dù có mất mặt thì cũng là mình mất chứ chẳng liên quan gì đến Lục Đình cả.
Lục Đình cầm khăn tắm trong tay, cúi đầu nhìn Thẩm Kiều trước mặt, trước đó anh đội mũ bảo hiểm nên sau khi cởi ra tóc mái xẹp xuống, lòa xòa phủ trên lông mày, nhìn có vẻ ôn hòa hơn bình thường.
"Còn lạnh không?"
Anh hỏi một câu chẳng hề liên quan.
Thẩm Kiều xoa xoa đôi tay đã ấm lại, "Giờ hết lạnh rồi ạ."
Chỉ là áo dính vào ngực cậu hơi khó chịu. Nãy giờ chiếc áo ướt đẫm đã bị nhiệt độ cơ thể cậu hong khô một nửa, giờ dính sát vào da.
Lục Đình đứng lên đẩy cậu tới cửa phòng tắm rồi cúi đầu nhìn cậu, "Tự tắm được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT