Nắng chiều le lói, bầu trời ánh lên sắc cam. Cô gái quấn mình trong chăn mỏng ngồi trên xe lăn, đôi mắt nhắm nghiền như đang chìm vào một giấc mơ ngắn ngủi.
"Cô" hơi ngẩng mặt lên, đối diện với mặt trời. Nhìn từ góc độ của Tống Việt, ánh nắng khiến gương mặt "cô" tái nhợt yếu ớt, tựa như một bông hoa nhài trắng tinh khôi.
Hình như ngủ trên xe lăn không thoải mái nên cô gái cựa mình, tấm chăn trên ngực bất chợt rơi xuống đất để lộ chiếc áo trắng ướt đẫm dính sát vào da.
Chẳng biết có phải ảo giác của Tống Việt hay không mà hắn cứ cảm thấy vóc dáng cô gái trước mặt quá gầy.
Nhưng hắn không dám nhìn lâu mà chỉ liếc trộm một cái rồi vội vàng cúi đầu xuống.
Hắn đi nhanh tới nhặt tấm chăn dưới đất lên để đắp lại cho "cô". Nào ngờ hắn vừa tới gần thì đối phương bỗng nhiên mở mắt ra.
Tống Việt cầm chăn lùi lại một bước, lộ ra vẻ lúng túng hiếm thấy, "Xin...... Xin lỗi, tại tôi thấy chăn rơi nên định nhặt lên cho cô thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT