⛅️Editor:Mây
______________
Nghe vậy, ý cười trong mắt Ôn Nhiễm Nhan không hề giảm, nàng không sợ hãi cũng không kinh hoảng, chỉ thản nhiên nói: “Hắn có gì để trách cứ chứ? Hắn đã đem Tụ Hiền Lâu tặng đi, lại còn nói giao toàn quyền cho phu quân ta xử lý, hoàng đế đã nói ra như đinh đóng cột, chẳng lẽ còn muốn nuốt lời?”
Nghe vậy, nỗi lo trong lòng Thẩm Tri Hương vẫn chưa thể tan đi.
Lời này nói ra tuy không có gì sai, nhưng trước khi Hách Liên Tiêu trao Tụ Hiền Lâu đi, hắn chắc chắn không nghĩ tới chuyện phu thê bọn họ lại hành xử hoàn toàn trái lẽ thường như vậy. Nếu cứ lợi dụng kẽ hở này khiến hoàng đế nổi giận, e rằng đến lúc đó sẽ khó mà thu xếp.
Ôn Nhiễm Nhan biết nàng đang lo lắng cho tình cảnh của bọn họ, ý cười vẫn không giảm, nhưng giọng nói lại mang theo tầng tầng ý nghĩa sâu xa: “Hơn nữa, thế gian rộng lớn này, mỗi người vất vả làm việc chẳng lẽ lại không phải là nhân tài sao?”
“Họ dựa vào trí tuệ của mình, dựa vào đôi tay của mình để tạo ra muôn vàn vật phẩm trù phú cho giang sơn rộng lớn này. Từ ăn uống đến y phục, rồi đến vô số vật dụng khác, nếu không có họ, dù những kẻ quyền cao chức trọng có tài giỏi đến đâu cũng không thể làm nên chuyện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT