⛅️Editor:Mây
_____________
Vụ ám sát tạm thời khép lại, Hách Liên Tiêu thấy mưa quá lớn liền cho giải tán mọi người, bảo họ trở về doanh trại.
Trước đó, Phượng Chúc Nguyệt đã bị thị vệ lôi đến một nơi hẻo lánh để hành hình. Tiếng gió mưa trút xuống đất dày đặc không dứt, nhưng tiếng gào thảm thiết của hắn vẫn xuyên qua màn mưa, rõ ràng truyền vào tai từng người, khiến ai nghe cũng sởn cả gai ốc.
Ôn Nhiễm Nhan ngồi trong trướng, thảnh thơi uống một bát trà gừng nóng, tùy ý nói:“Gào thét cũng đã lâu như vậy rồi? Sao vẫn chưa xong?”
Phượng Tê Ngô thay một bộ y phục sạch sẽ, từ sau bình phong bước ra, cười nhạt:“Hắn mỗi lần bị đánh lại kêu một tiếng, tất nhiên nghe mãi cũng sẽ khiến người ta thấy phiền.”
Hắn đã cởi bộ hắc y dạ hành, thay lại trường bào đỏ sẫm thêu kim tuyến, sắc đỏ rực rỡ như hoa đào tháng ba, lộng lẫy tựa yêu tinh, càng làm tôn lên vẻ đẹp rạng rỡ yêu dị của hắn. Tư thái lười nhác trở lại, phong thái bức người, cao quý không ai sánh bằng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play