Bên trong thuyền hoa bỗng dưng lặng im như tờ, dường như chỉ còn giọng nói của Phượng Tê Ngô vang vọng bên tai.
Lớp sa mỏng tựa sương khói, vờn quanh hai bóng người, phủ lên một tầng mông lung huyền ảo.
Ôn Nhiễm Nhan nghiêng đầu, liền bắt gặp gương mặt tuấn mỹ nghiêng nghiêng của Phượng Tê Ngô. Một tia sương lạnh phủ lên hàng chân mày hắn, thế nhưng hơi ấm trong lòng bàn tay lại nồng đậm hơn cả lửa, vấn vít hơn cả rượu say.
Nàng vươn đầu ngón tay thon dài, khẽ chọc vào gò má hắn, ý cười càng đậm, như sắc hải đường ửng hồng:“Chàng cũng nên nhận ra rồi chứ, chính là người Miêu Cương mà chúng ta gặp đêm đó, họ Tang, tên Mộ Dã.”
Phượng Tê Ngô hơi nâng mắt, nhìn thoáng qua chiếc cổ trắng ngần của nàng, đáy mắt âm u gợn sóng.
Hắn dĩ nhiên đã nhận ra người kia ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng điều hắn muốn nghe không phải là những chuyện này, càng không muốn biết tên đối phương.
Phượng Tê Ngô ngửa đầu, ánh mắt chạm vào đôi đồng tử long lanh, quyến rũ như sương mờ của nàng, thanh âm trầm thấp:“Tại sao nàng lại ở cùng hắn?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT