⛅️Editor:Mây
_____________
Phượng Tê Ngô thính lực kinh người, nghe thấy Tựa Cẩm lầm bầm, liền liếc xéo một cái, giọng nói lạnh lẽo: “Đều là triều thần tự tiện làm chủ, không liên quan gì đến ta.”
Tựa Cẩm cả người co rúm lại một chút, lập tức ngoan ngoãn im lặng.
“Không liên quan sao?” Ôn Nhiễm Nhan đưa mắt nhìn khắp đại điện, có lẽ là thấy hứng thú, nàng khẽ nhếch đôi môi đỏ thắm, cười như không cười nói: “Bây giờ thì có rồi.”
Trong điện chẳng biết từ khi nào đã đổi sang một nhóm vũ cơ khác, khúc nhạc do các nhạc công tấu lên cũng trở nên du dương uyển chuyển hơn. Giữa những vũ cơ đang uyển chuyển múa lượn, có một nữ tử đặc biệt nổi bật, từng động tác đều mang theo khí chất phi phàm, quả thực xuất chúng.
Nàng dáng người yểu điệu, khoác một bộ áo lụa trắng ôm sát thân hình, tựa như một gốc xuân đào kiều diễm vừa bừng nở sau cơn mưa, mong manh tựa tơ nước, chỉ cần nhẹ chạm liền gãy, khiến người ta không khỏi sinh lòng thương tiếc muốn che chở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT