⛅️Editor:Mây
_____________
Cánh môi đỏ của Ôn Nhiễm Nhan khẽ nhếch, nàng giả vờ bước lên vỗ vai hắn một cái, coi như an ủi.
Phượng Tê Ngô ánh mắt sắc bén, cứ thế nhìn chằm chằm nàng, dường như không hài lòng: “Chỉ vậy thôi sao?”
Ôn Nhiễm Nhan mạnh dạn nhìn thẳng vào hắn, nụ cười rực rỡ đầy mê hoặc: “Đúng vậy, chỉ vậy thôi. Hơn nữa, thiếp thấy chàng cũng chẳng có vẻ gì là đau lòng, đúng không?”
Phượng Tê Ngô nheo mắt, trong con ngươi u lạnh thoáng qua chút thâm trầm. Một lúc sau, hắn cười khẽ: “Dù không muốn thừa nhận, nhưng có một câu của Ngưỡng Tuyết Luyện lại rất đúng. Ta là đứa con do bọn họ nuôi lớn, tính cách thế nào, bọn họ há lại không rõ? Nhưng trước một chuyện quan trọng như vậy, bọn họ không những chẳng bận tâm, mà còn chẳng chút do dự mà định tội ta. Thật sự là vô tình bạc bẽo, cũng buồn cười đến cực điểm.”
“Khi ta bị thương nặng sắp chết, lại còn bị vô tình đuổi ra khỏi Phượng phủ, quan hệ huyết thống giữa ta và bọn họ đã sớm cắt đứt. Dù bà ta có chết ngay trước mặt ta, trong lòng ta cũng chẳng dậy nổi dù chỉ một chút gợn sóng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT