⛅️Editor:Mây
_____________
Mưa mỗi lúc một lớn, chốc lát đã như trút nước, dòng nước xối mạnh lên những phiến ngói lưu ly nơi mái điện, phát ra những âm thanh leng keng trong trẻo.
“Hắn ta có tâm tư gì cũng chẳng khó đoán.” Ôn Nhiễm Nhan ngẩng đầu nhìn hắn, khẽ nói.
Nước mưa chảy tràn trên đường lát đá xanh, thấm ướt vạt áo dài chạm đất của hai người, khiến màu vải càng trở nên đậm hơn vài phần.
Nghĩ đến vẻ mặt không che giấu nổi cảm xúc của Hách Liên Tiêu lúc nãy, khóe môi Phượng Tê Ngô khẽ nhếch lên, trong mắt ánh lên nét giễu cợt: “Đế vương tối kỵ nhất là để lộ cảm xúc, vậy mà vừa rồi hắn lại bị ta chọc tức đến mức không thèm che giấu nữa, dễ dàng bị khiêu khích như vậy, quả thực khó mà làm nên đại sự.”
Tiếng mưa rơi càng lúc càng to, giọng Ôn Nhiễm Nhan cũng theo đó cao hơn một chút: “Hắn nửa đêm truyền chàng vào cung, vốn muốn định tội chàng khi quân, nhưng không ngờ chàng chỉ ba câu hai lời đã hóa giải tất cả, lại còn khiến hắn mất mặt, hắn có thể không tức giận sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT