Liễu Tương lại nhìn về phía Tạ Hành, nói: “Huyện lệnh ở đây sợ rằng chỉ là khởi đầu. Sau lưng ông ta không biết còn liên lụy đến bao nhiêu người.”
Lúc này Huyền Chúc đã băng bó xong tay cho Tạ Hành. Sắc mặt hắn cũng dần bình ổn lại, cất giọng nhàn nhạt: “Dù có liên lụy đến thái tử, cũng phải điều tra đến cùng!”
Ô Diễm nghe vậy, sắc mặt vẫn thản nhiên, ngay cả tay rót trà cũng không run chút nào. Hắn biết lời này của thế tử chỉ là một phép ẩn dụ, cũng biết thế tử tin tưởng điện hạ, càng biết rõ chuyện này chắc chắn điện hạ không hay biết.
Cao Du Thành nghe xong kích động vô cùng, liền quỳ xuống dập đầu một cái thật mạnh: “Đa tạ thế tử!”
Lần này thì tay Ô Diễm run lên thật.
Hắn liếc nhìn Cao Du Thành. Người này thật là thật thà, cúi lạy mạnh như vậy, e rằng đầu sưng lên mất thôi.
Âm thanh cúi đầu quá lớn, quá đột ngột, ngay cả Tạ Hành cũng bị dọa sững. “Ngươi không cần…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT