Liễu Tương nhớ đến bệnh tình của Tạ Hành nên không dám phi ngựa quá nhanh.
Khoảng một khắc sau, nàng lặng lẽ cúi đầu nhìn. Bàn tay nắm vòng sắt của Tạ Hành đã bắt đầu đỏ lên. Sau hai khắc, nàng mơ hồ nhìn thấy những đường gân xanh nổi lên trên mu bàn tay hắn nhưng vị công tử mảnh mai này vẫn không rên một tiếng, tay cũng không hề buông lỏng.
Không phải Tạ Hành đang cố chịu đựng mà là vì vừa nãy hắn đã nói như vậy, giờ mà buông tay ôm lấy nàng, hắn thực sự không còn mặt mũi.
Chỉ nửa canh giờ nữa thôi. Nhịn một chút…
Đột nhiên, một bàn tay ấm áp đặt lên mu bàn tay hắn, cả người Tạ Hành cứng đờ.
Liễu Tương đoán rằng chắc chắn hắn không chịu buông tay vì sĩ diện, liền khẽ mỉm cười, dùng tay gỡ tay hắn ra khỏi vòng sắt rồi đặt lên eo mình, còn tìm cho hắn một cái cớ:
“Đoạn đường phía trước hơi khó đi, thế tử ôm ta thì ổn định hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT