Trong lòng Tạ Hành nóng bức khó chịu, mỗi lần ngựa xóc nảy chạm vào người phía sau, cảm giác càng thêm khó nhịn, vì vậy, con ngựa vừa mới dừng lại, hắn liền không thể chờ đợi được nữa liền xuống ngựa, Liễu Tương vững vàng đỡ hắn xuống, ngồi dưới cây liễu bên bờ sông.
"Cách xa ta một chút." Thanh âm Tạ Hành thoáng khàn khàn.
Liễu Tương biết tình huống của hắn, hiểu rõ lúc này mình không nên dựa vào hắn quá gần nên xoay người lấy ấm nước trên lưng ngựa đưa cho hắn, sau đó đi tới gốc cây liễu bên cạnh ngồi xuống.
Gió sông thổi từng cơn, mát mẻ mà khoan khoái.
Trong lúc chờ đợi, Liễu Tương nhặt một hòn đá mỏng bên cạnh ném xuống mặt nước, tạo nên một chuỗi gợn sóng rất dài. Tuy nàng nhìn như nhìn chằm chằm mặt sông, nhưng dư quang một mực chú ý đến người bên cạnh, dựa theo Kiều Hữu Niên nói, một khắc đồng hồ hẳn là đủ rồi, nhưng theo thời gian trôi qua, tình huống của Tạ Hành tựa hồ không chuyển biến tốt đẹp.
Liễu Tương không nhịn được mà dò hỏi: "Thế tử vẫn ổn chứ?"
Nếu thực sự không tiêu tán được thì vẫn phải đi tìm đại phu mới được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT