Hai người quay người nhìn lại, một bảo vệ già khoanh tay trước ngực, hét lớn với giọng điệu không vui: "Không nhìn thấy biển bên cạnh à, chữ to đùng thế kia, tuổi còn trẻ mà mắt đã kém rồi à."
Hạ Trì lúc này cảm thấy hơi ngượng ngùng, cậu định mở miệng giải thích nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Giang Diệc Sâm bình tĩnh lại, trước tiên lịch sự xin lỗi chú bảo vệ, nói họ sẽ đi ngay, sau đó đi đến bên xe trước, mở cửa ghế phụ, ánh mắt đầy mong đợi nhìn Hạ Trì.
Hạ Trì mím môi, cuối cùng vẫn lên xe. Vừa lên xe Hạ Trì đã ném thẻ ngân hàng lên ghế lái, giả vờ như mình đã mệt, nghiêng đầu tựa vào lưng ghế, nhắm mắt giả ngủ.
Giang Diệc Sâm nhìn mấy tấm thẻ ngân hàng rơi vãi trên ghế lái khựng lại một chút, nhìn Hạ Trì đang nhắm mắt nghỉ ngơi, sau khi thu dọn thẻ ngân hàng xong anh ấy giảm tốc độ xe, cố ý giảm thiểu khả năng xóc nảy.

Còn lúc này Ôn Từ nhìn thêm một chiếc taxi nữa hiển thị trạng thái có khách, tuyệt vọng ngồi xổm xuống đất, cảm nhận được cái khổ của việc không biết lái xe, cậu đã quyết định rồi, nhất định phải lấy được bằng lái, rồi mua một chiếc xe!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play