Dư Bùi Tự hài lòng nhìn Hà Nguyệt rời đi, cảm thấy cô gái nhỏ này thật biết nhìn mặt mà nói chuyện, lần sau có kịch bản lại tìm cô ấy diễn.
Trì Thu giãy giụa mấy lần, vẫn không thể giải cứu được tay áo khỏi tay Dư Bùi Tự, cậu ấy cố nén giận nhìn Dư Bùi Tự, từ kẽ răng nghiến ra mấy chữ: "Xin hỏi Đạo diễn Dư còn chỉ thị gì không?"
Dư Bùi Tự nhướn mày nhìn Trì Thu, cảm thấy người này nổi giận lên cũng đẹp như vậy, giống như mèo con: "Không có việc thì không thể tìm cậu sao?"
Trì Thu: ......
Thấy Trì Thu sắp không kìm nén được cơn giận nữa, Dư Bùi Tự vội vàng cầu xin: "Đùa với cậu một chút thôi, đừng giận đừng giận, tôi tìm cậu là có việc chính đấy."
Trì Thu thấy sắc mặt Dư Bùi Tự đột nhiên nghiêm túc hẳn lên, cụp mắt chờ đợi lời nói tiếp theo của đối phương.
Dư Bùi Tự ho khan hai tiếng, thấy chuỗi ngọc đeo trên cổ tay Trì Thu, mắt anh bỗng sáng lên, lấy điện thoại ra, mở sổ ghi chú lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play