Ôn Từ nhìn tập kịch bản đầy thử thách với nhân tính và đạo đức trước mặt, vẫn chưa kịp hoàn hồn. Cậu miễn cưỡng nặn ra một nụ cười để phụ họa Thẩm Dữ, nhưng trong lòng lại nghiến răng nghiến lợi:
【Hấp dẫn? Nếu tôi là biên kịch, tôi sẽ viết một câu chuyện như thế này: Ngày xửa ngày xưa, có một ngọn núi, trên núi có một ngôi chùa, sau chùa có một tòa lâu đài, trong lâu đài có một cô gái vô cùng vô cùng trắng trẻo. Mọi người gọi cô ấy là Bạch Tuyết.】
Thẩm Dữ, Văn Dật Chu: ?!
Câu chuyện phương Đông chuyển thể thành cổ tích phương Tây.
【Một ngày nọ, cha của Bạch Tuyết cưới về một bà mẹ kế vô cùng độc ác. Bà ta bôi mặt Bạch Tuyết thành màu đen sì. Bạch Tuyết chạy ra bờ sông khóc lóc thảm thiết, từ đó cô trở thành… Cô bé Lọ Lem. Ôi, xúc xích nướng! Thơm quá!】
Hệ thống vừa lắng nghe vừa nhấm nháp câu chuyện một cách thích thú. Đến khi thấy Ôn Từ đột nhiên liếc nhìn quầy xúc xích ở gần đoàn phim, hơi phân tâm, nó không kìm được mà hối thúc:【Ký chủ! Tiếp theo thì sao?】
Thẩm Dữ vội vàng kéo một nhân viên lại, bảo người ta mua hết cả quầy xúc xích. Văn Dật Chu cũng giả vờ vô tình ngồi xuống cạnh Ôn Từ. Anh tuyệt đối không phải vì cảm thấy câu chuyện của Ôn Từ thú vị đâu! Chỉ là… chỉ là muốn ôn lại kỷ niệm tuổi thơ thôi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT