Chẳng bao lâu sau, Văn Dật Chu cầm theo chìa khóa đến, thành công giải cứu ba người ra ngoài, rồi đưa hợp đồng cho Ôn Từ. Sau đó, anh khoanh tay đứng xem Ôn Từ "tự nguyện" yêu cầu Hạ Trì ký hợp đồng.
Văn Dật Chu liếc mắt là biết ngay Hạ Trì không hề muốn ký. Cậu ta thỉnh thoảng còn dùng ánh mắt cầu cứu nhìn anh, hy vọng anh có thể nói với Ôn Từ rằng bỏ đi, tìm người đáng tin hơn. Nhưng anh không nói. Đơn giản là vì... anh thấy vui.
Gặp phải Ôn Từ thì ai cũng phải chịu thiệt, vấn đề chỉ là thiệt ít hay thiệt nhiều mà thôi. Hạ Trì xui xẻo rồi.
Không biết nghĩ đến điều gì, Văn Dật Chu bỗng lên tiếng: "Vị tiên sinh đây không có công việc nào khác chứ? Đừng để công ty đóng bảo hiểm cho cậu, rồi cơ quan bảo hiểm lại báo đã có người đóng trước rồi nhé."
Hạ Trì nghe vậy thì mắt sáng lên, định nói mình có công việc rồi, nhưng Ôn Từ đã nhanh chóng ngắt lời: "Anh nói đùa gì thế, cậu ấy không có việc làm, thì làm sao có ai đóng bảo hiểm cho cậu ấy được?"
Ôn Từ nhìn Văn Dật Chu đầy khó hiểu. Người này sao lại kỳ quái như vậy? Hạ Trì rõ ràng đã nói vì Giang Diệc Sâm mà hoàn lương, bây giờ không có việc làm. Vậy mà Văn Dật Chu còn cố tình vòng vo hỏi lại, chẳng phải đang chọc vào nỗi đau của cậu ta sao?
Để phòng ngừa Hạ Trì đột nhiên hối hận, ngày mai không dám đến làm việc, Ôn Từ còn đặc biệt nhấn mạnh thêm mấy lần, thậm chí còn giữ lại cả chứng minh thư của cậu ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play