Kỳ Ngôn Thanh nghe vậy càng tức hơn, lập tức bỏ qua Lương Ngọc Châu, chạy thẳng đến trước mặt Quý Nguyên, nước mắt rơi như mưa, giọng nói nghẹn ngào xen lẫn kích động: “Có một thái tử gia như anh đây vẫn chưa đủ sao? Tại sao còn cần thêm hai đứa nó?!” 
Quý Nguyên nhớ lại chuyện trước đây Kỳ Ngôn Thanh bặt vô âm tín, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng xụ xuống, cậu lầm bầm: "Tôi thật sự chịu đủ rồi."  
Lương Ngọc Châu nghe vậy thì không vui chút nào. Dù hiện tại thái tử gia nhiều như lạm phát, ra đường là có thể đụng trúng vài người, nhưng những kẻ hoang dã như tên này thì chưa đủ tư cách làm thái tử gia đâu nhỉ? Hắn liếc mắt đánh giá Kỳ Ngôn Thanh, người đang giữ một khoảng cách an toàn với mình, rồi khẽ dịch chân về sau, sẵn sàng vào tư thế phòng thủ lẫn phản công. Sau khi điều chỉnh đến tư thế vàng hoàn hảo, hắn mới cao ngạo lên tiếng:  
"Mẹ nó, làm ơn giữ văn minh khi giao tiếp, đừng có la hét om sòm. Hiện tại chỉ có 34 vị thái tử gia chính thức, đám hoang dã như cậu còn chưa được tính vào, nên đừng có tự tiện nhận bừa."  
Khả năng công kích mạnh mẽ như xưa, không hề thay đổi. Ôn Từ thầm cảm thán trong lòng.  
Cố Triều Nam, sau khi bị sự điên rồ của Kỳ Ngôn Thanh dọa giật mình lúc đầu, nhận ra đối phương không chú ý đến mình, thế là anh ta cúi đầu, tập trung dồn toàn bộ sức lực để cào mạnh lên vé số. Cái thử thách này, hôm nay nhất định phải qua!  
Kỳ Ngôn Thanh loạng choạng vài bước, vốn dĩ đã bị câu nói của Quý Nguyên đả kích không nhẹ, giờ lại thêm một cú giáng mạnh từ Lương Ngọc Châu, tinh thần anh ấy càng thêm lung lay. Giọng nói run rẩy, anh ấy cắn răng: "Tôi là thái tử gia Quảng Đông!"  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play