Quý Nguyên ghé đầu nhìn trộm, chỉ thấy Ôn Từ đã viết: “Thái tử gia Bắc Kinh, Cố Triều Nam, thế lực của anh ở địa phương còn tạm được, nhưng ở Bắc Kinh thì chẳng là gì cả. Haha, anh chỉ là một kẻ hai không (không hộ khẩu, không học vị) ngoại tỉnh mà thôi.”  
Quý Nguyên nhìn Ôn Từ thành thạo gửi đi địa chỉ gặp mặt, nuốt nước bọt căng thẳng, rồi vội vàng mở danh bạ, tìm đến số liên lạc của thầy Vương bên bảo hiểm XX. Hôm đó, sau khi thầy Vương đích thân mang đồ tiếp tế cho Ôn Từ vào nửa đêm, Quý Nguyên đã xin một tấm danh thiếp và kết bạn với thầy.  
Lúc này, cậu gửi đi một tin nhắn:  
Nguyên đến thích cậu nè: Chào thầy, bây giờ bên thầy còn bán bảo hiểm không ạ? Loại đắt nhất là bao nhiêu? Tôi muốn mua hai suất.”  
Sau khi gửi tin nhắn đi, Quý Nguyên an nhiên nhắm mắt lại—hôm nay chắc cậu sẽ bỏ mạng ở đây rồi.  
Nhưng Ôn Từ lại chẳng hề lo lắng, thậm chí còn có tâm trạng tán gẫu với anh chủ quán. Sau một hồi bắt chuyện làm quen, cậu rón rén ghé sát vào anh ta, vẻ mặt đầy mưu mô:  “Là thế này, tôi có một chuyện cần nhờ vả.”  
Anh chủ quán cảnh giác nhìn Ôn Từ. Lần trước, đối phương cũng dùng lý do này để nhờ vả anh ta, kết quả là đem bạn trai nhường lại cho một người bạn nam khác của mình, rồi ba người đàn ông làm loạn cả quán gà om nồi gang, mùi giấm chua còn bay lởn vởn suốt nửa tháng mới tan hết.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play