Tố Như nhìn thấy xấp biên nhận hương khói dày cộm kia, nhất thời vô cùng cảm động: "Không ngờ ngươi thật sự dụng tâm." Nàng ban đầu cho rằng Mật Phượng Nương chỉ là một mụ giang hồ nói bốc nói phét, lấy lòng công chúa cho vui thôi, không ngờ nàng lại dụng tâm đến vậy.
Lại dùng chiếc muỗng bạc do người hầu của mình mang ra, cẩn thận múc một muỗng bánh kem nhòn nhọn, ăn mấy miếng, lộ vẻ tán thưởng:
"Ngươi từng đưa vào phủ công chúa những món điểm tâm, đường phèn trứng gà đều được khen ngược khen xuôi. Quả là người khéo tay." Tố Như vừa khen ngợi vừa gật đầu.
Diệp Trản vội vàng khiêm tốn. Nàng nghĩ cũng kỳ lạ, kiếp trước tuy làm đến vị trí tổng bếp trưởng hành chính, nhưng khi giao tiếp với mọi người luôn có cảm giác mang mặt nạ, chỉ đến khi xuyên qua rồi, được Mật Phượng Nương ân cần dạy bảo mới ra dáng.
Tố Như ở lại trong tiệm không lâu, ăn hai miếng bánh kem rồi đứng dậy ra về, còn sai nha hoàn đưa lên hai cái nén vàng nhỏ nhắn xinh xắn: "Chúc ngươi khai trương đại cát." Thời buổi này vàng bạc rất hiếm, ngay cả Diệp Li thanh lãnh, không vướng bụi trần cũng phải liếc nhìn thêm một cái.
Diệp Trản vội đem nén vàng trả lại, Mật Phượng Nương cũng hùa theo: "Ngài đến đây đã là vinh hạnh lớn cho tiệm rồi, sao có thể phiền đến ngài phải biếu quà?" Lại sai Bồng Nhụy: "Mau đem các loại điểm tâm gói mỗi thứ một ít, bỏ vào hộp đồ ăn đưa cho nương tử mang về."
"Cứ nhận lấy đi. Khai trương buôn bán đồ cái may mắn." Tố Như dường như không để ý đến chút vàng này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT