Tiêu Ninh Viễn nghe vậy, nhướng mày, trầm giọng hỏi: “Nàng...... Đi làm gì?”
Tống bà tử lúc này mới cười nói: “Ngọc tiểu nương tâm địa thiện lương, để cho lão nô dùng một chút thuốc tê cho Cẩm Quỳ, giảm bớt cảm giác đau đớn.”
Tiêu Ninh Viễn nghe vậy, đầu lông mày mở ra, khoé môi hơi giương, thoạt nhìn tâm tình rất không tồi.
Ngọc Giảo chân trước mới bước vào cửa Lãm Nguyệt Viện, liền thấy Thu Hành khẩn trương vô cùng, từ phía sau mình chạy vượt lên: “Tiểu nương! Tiểu nương!”
Xuân Chi nhìn thấy một màn này, oán trách nói: “Chuyện gì mà vội vàng hấp tấp thế.”
Thu Hành trái phải nhìn quanh, ánh mắt rơi trên người hai nha hoàn thô sử đang vẩy nước quét nhà cách đó không xa.
Ngọc Giảo tức khắc hiểu ý, tức thì nói: “Theo ta vào phòng nói đi.”
Chủ tớ ba người đến bên trong gian nhà.
Sau Ngọc Giảo ngồi xuống, lúc này mới xem Thu Hành hỏi: “Nói đi, chuyện gì?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play