Ngọc Giảo hơi sững sờ, lúc này mới chú ý tới lỗ thủng trong lời nói của mình.
Thật ra ngày thường, nàng nói chuyện rất cẩn thận, căn bản sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy nhưng không biết vì sao, lúc nàng gặp Thẩm Hàn Thời liền có một loại cảm giác rất không được tự nhiên.
Loại không được tự nhiên này, nhưng quy kết là, chuyện hai người "có giao tình" kia.
Con người lúc căng thẳng, nói chuyện không dùng nhiều đầu óc, cho nên mới nói sai.
Thẩm Hàn Thời có thể đỗ trạng nguyên, tất nhiên là nhanh nhạy, tất nhiên cũng bắt được lỗ thủng trong lời này.
Ngọc Giảo bị bắt lấy, đành phải kiên trì nói: "Ngọc Giảo vừa mới tới, nhìn thấy Thẩm công tử ở đây ngắm phong, ta nghĩ Thẩm công tử hẳn là thích yên tĩnh, nên không quấy rầy, thế là một mình rời đi."
Ánh mắt Thẩm Hàn Thời trong trẻo nhưng lạnh lùng rơi vào trên người Ngọc Giảo.
Ngọc Giảo liền biết, Thẩm Hàn Thời khẳng định đã đoán được mình thấy Tiêu Uyển, mới vội vàng rời đi.
Ngọc Giảo vốn là nghĩ Thẩm Hàn Thời sẽ không đề cập tới chuyện này, nàng cũng chuẩn bị không đề cập tới chuyện này...
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT