Từ Chiêu nghe lời Ngọc Giảo nói, trầm tư suy nghĩ.
Thấy Từ Chiêu hình như đã hiểu ý mình, Ngọc Giảo khẽ nói: “Chỉ cần có thể khiến tiên sinh thấy được sự chân thành của ngươi, ta nghĩ... tiên sinh sẽ nguyện ý giao muội muội cho ngươi.”
Ngọc Giảo thật lòng cảm thấy Từ Chiêu là một lương phối. Từ Chiêu nhìn thì có vẻ là một kẻ ăn chơi trác táng không ra gì, nhưng cái gọi là ăn chơi trác táng, chẳng qua cũng chỉ là thủ đoạn sinh tồn của Quốc Công phủ dưới mí mắt Lương Diễm mà thôi.
Nếu Quốc Công phủ xuất hiện một vị thế tử giỏi chinh chiến như Tiêu Ninh Viễn, chưa chắc đã được Lương Diễm dung túng đến ngày hôm nay.
Nếu là người hiểu rõ Từ Chiêu, đều sẽ biết con người Từ Chiêu này, không những không ăn chơi trác táng, ngược lại còn vô cùng chân thành, là một người tốt có thể gửi gắm cả đời.
“Nương nương, Hầu gia đã đến, nói muốn gặp nương nương.” Xuân Chi đến thông truyền.
Từ Chiêu nghe lời này, liền hoàn hồn lại, rất biết điều nói: “Nương nương, vậy thần xin cáo từ trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play