Nàng còn cảm thấy hoảng hốt, huống chi, sau khi Mạnh Âm Âm biết tin này, sẽ kinh ngạc đến mức nào.
Ngọc Giảo nghĩ một lát, liền dặn dò Xuân Chi: “Ngươi đi đưa cho Thước nhi một ít thuốc trị thương đi.”
Xuân Chi hơi sững sờ, nghi ngờ nhìn về phía Ngọc Giảo, hỏi: “Nương nương hà tất phải tốt với người bên cạnh Thục phi như vậy? Lòng của những người này không thể sưởi ấm được...”
Ngọc Giảo mỉm cười nói: “Ta không dám chắc, có thể sưởi ấm lòng bọn họ, nhưng lòng của bọn họ, lại khó nói, có lẽ đã nguội lạnh vì Mạnh Thục phi rồi.”
“Cũng chẳng phải chuyện gì lớn, chỉ là một hộp thuốc trị thương mà thôi.” Ngọc Giảo tiếp tục nói.
Xuân Chi đáp lời, trước tiên quay về lấy thuốc. Trong lòng không khỏi nghĩ, nương nương thật là có lòng tốt.
Thước nhi quay về tẩm phòng của mình, nhìn thuốc mỡ trong tay, có chút thất thần. Nàng chưa từng nghĩ tới, Ngọc phi vậy mà lại sai người đưa thuốc cho mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play