Ngọc Giảo vội vàng nói: "Ta đoán nương nương làm việc quả quyết, chắc chắn đã đặt linh vị của Lương Diễm vào Sở phi điện."
Mạnh Âm Âm nghe xong câu khen tặng này của Ngọc Giảo, liền nói: "Ta đã làm một việc."
Ngọc Giảo hồ nghi hỏi: "Nếu đã làm rồi, nương nương sao còn giận lớn như vậy? Chẳng lẽ là thủ hạ làm việc không lưu loát, khiến Sở phi kia đã nhận ra lỗ thủng, cho nên hòa nhau một ván?"
Không nhắc tới còn tốt, nhắc tới Mạnh Âm Âm càng nghẹn họng.
"Nếu như thủ hạ làm việc không tốt thì cũng thôi đi, chuyện này làm được rõ ràng vô cùng xinh đẹp, có thể nói là lấy được cả nhân chứng vật chứng!"
"Nhưng bệ hạ hắn..." Mạnh Âm Âm nhắc tới Tiêu Ninh Viễn, trên mặt càng thêm giận dữ.
"Bệ hạ hắn biết rất rõ Sở Khâm Nguyệt nhớ Lương Diễm, lại nói cái gì mà đây là nhân chi thường tình, nói rõ Sở Khâm Nguyệt trọng tình trọng nghĩa?" Lúc Mạnh Âm Âm nói đến chuyện này, mặt mũi nàng ta vẫn tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi. Có thể thấy được nàng ta đã chịu không ít chấn kinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT