Xuân Chi cười trêu Thu Hành: "Làm nam nhân, vậy cũng phải là chuyện kiếp sau, đời này chúng ta liền hầu hạ nương nương cho tốt là được rồi, đừng nghĩ cái khác."
Thu Hành nghe vậy thở dài một tiếng: "Xuân Chi tỷ tỷ nói đúng, ta thật sự không thể suy nghĩ nhiều, hai ngày gần đây đầu óc càng ngày càng không dễ dùng."
Nói đến đây, Thu Hành hơi dừng lại: "Trí nhớ của ta gần đây đúng là càng ngày càng không tốt, ta nhớ rõ ràng trước khi ta ngủ, đầu Cẩm Nhi hướng về phía đông, sao lại ngủ một giấc, đầu của Cẩm Nhi hướng về phía tây?"
Thu Hành còn thì thào tự nói bổ sung một câu: "Xem ra, ta phải nghĩ biện pháp lấy chút hạch đào bổ não."
Hai người đang nói chuyện, Tàng Đông liền tới.
Thu Hành cho Xuân Chi một ánh mắt, Xuân Chi chỉ có thể cam chịu điều chỉnh trạng thái, để khuôn mặt mình nở nụ cười giả tạo, nghênh đón: "Tàng Đông ca ca, thật sự là xấu hổ, làm phiền ngài đi một chuyến như vậy."
Tàng Đông bị một tiếng gọi Đông Ca ca này của Xuân Chi tâm tình rất không tệ, liền đưa đồ vật trong tay tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play