Mạnh Âm Âm nghe được điều này, không nhịn được mở miệng nói: "Ngươi và Tần Nghi Lan có thù, chẳng lẽ không có thù với bổn cung sao? Sao nào? Chẳng lẽ ngươi cũng không tính trở thành đồng minh chân chính với bản cung sao?"
Ngọc Giảo: "..."
Ngọc Giảo có chút cạn lời, Mạnh Âm Âm này quả thực quá khó hầu hạ.
Nghĩ gì làm nấy, rõ ràng nàng nói mình cùng Tần gia thù hận, lúc này nàng ta ngược lại là thông minh sẽ suy một ra ba.
Bất quá Ngọc Giảo rất nhanh đã đưa ra đáp án. Ngọc Giảo mỉm cười nhìn về phía Mạnh Âm Âm, hỏi ngược lại: "Giữa ngươi và ta, sao lại có thù hận? Dù sao... Thục phi nương nương, chưa bao giờ tạo thành tổn thương mang tính thực chất gì cho thiếp, ngược lại là ngài, thua mà rời phủ."
"Nếu nói có thù oán, cũng nên là ngài ghi hận thiếp mới đúng." Ngọc Giảo tiếp tục nói.
Mạnh Âm Âm trầm mặc, bởi vì nàng ta phát hiện, Ngọc Giảo nói hình như có chút đạo lý. Sau khi nàng ta và Tiết Ngọc Giảo đối đầu, cho tới bây giờ đều là Tiết Ngọc Giảo chiếm thượng phong, trái lại là nàng ta, mỗi lần đều xuống dốc không tốt gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play