Bà tử kia nhìn thoáng qua Tiêu Ninh Viễn, tựa hồ đang cân nhắc nói thế nào.
Tàng Đông liếc bà tử một cái, quát lớn: "Có gì cứ nói! Nếu để cho chủ thượng của ta biết ngươi có chỗ nói mà không hết lời! - sẽ cho ngươi đẹp mặt!
Bà tử lúc này mới nói: "Lão nô là được Xuân Nhi cô nương mua vào Sướng Viên, làm bà tử thô sử."
Tàng Đông nghe được tên Xuân Nhi, lông mày hơi nhướng lên.
"Hai cô nương Xuân Nhi và Thu Nhi không cho chúng ta quá thân cận phu nhân, cho nên cũng không biết nhiều. Lão nô chỉ biết là phu nhân không thích ra ngoài lắm, lúc bình thường không phải may quần áo cho tiểu chủ tử chưa ra đời trong phòng thì chính là đứng ngây người dưới gốc cây mai sáp kia."
"Ngày thường đến không có chỗ nào khác người thường, chỉ có lần tết nguyên tiêu kia, phu nhân ra ngoài ngắm đèn, trở về liền rầu rĩ không vui, nửa tháng cũng không ăn cơm, vẫn là Xuân Nhi cô nương khuyên lại khuyên, lúc này mới chuyển biến tốt lên." Bà tử tiếp tục nói.
Tiêu Ninh Viễn hỏi: "Có biết vì sao tâm tình nàng không vui?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play