Không đợi An Trinh công chúa nói gì, sắc mặt Tần Nghi Lan nhất thời trầm xuống: "Tiêu Hầu! Mẫu thân của ta một lòng vì ngươi! Sao ngươi có thể suy đoán dụng tâm của mẹ ta, ngươi có biết nếu không có mẹ ta, bây giờ ngươi đã không còn mạng hay không?"
An Trinh công chúa nhẹ giọng quát lớn: "Nghi Lan!"
Tần Nghi Lan tiếp tục nói: "Mẫu thân không muốn để cho con nói nhưng con lại muốn nói!"
Ngọc Giảo ở một bên nghe lời này, trong lòng nghĩ, hai mẹ con này là hát đôi, An Trinh công chúa không tiện tự mình chủ động nhắc tới chuyện này, nên để Tần Nghi Lan giả bộ xúc động nói ra. An Trinh công chúa thật đúng là dạy ra một vị nữ nhi tốt.
Nhưng nàng cũng rất tò mò, Tần Nghi Lan sẽ nói ra những lời như thế nào.
Đúng lúc này, Tần Nghi Lan nhìn thẳng vào Tiêu Ninh Viễn, ánh mắt trong trẻo mang theo ý Tứ hùng hổ dọa người: "Chuyện cho tới bây giờ, nếu Tiêu Hầu là người thông minh, hẳn là đã có thể đoán được, lai lịch của mình!"
"Vậy Tiêu Hầu, có biết, nếu thân thế của mình để cho người ta phát giác... Nhất là, để vị trên long ỷ kia phát giác, sẽ có hậu quả gì?" Tần Nghi Lan lạnh lùng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT