Trên con diều kia có dùng nan trúc, mặc dù nhẹ nhưng từ chỗ cao như vậy rơi xuống, nếu thật sự nện trúng Ngọc Giảo, sợ rằng sẽ quẹt vào hai gò má như ngọc của Ngọc Giảo.
Cũng may động tác của Tiêu Ninh Viễn rất nhanh. Lúc con diều kia rơi vào trên đầu Ngọc Giảo, hắn đã trước một bước, tiếp được con diều kia.
Theo động tác Tiêu Ninh Viễn tiếp được diều, cách đó không xa trong cửa nguyệt lượng, một thiếu nữ chạy ra.
Thiếu nữ mặc váy áo đỏ rực, theo động tác chạy nhanh, bị gió thu thổi bay lên, bởi vì chạy rất nhanh, đợi đến khi mọi người đến trước mặt, thái dương đã mang theo một tia mồ hôi mỏng.
Nàng dừng bước chân, thu liễm hoạt bát của mình một chút, lúc này mới nhìn về phía An Trinh công chúa hành lễ: "Mẫu thân."
An Trinh công chúa nhẹ nhàng trách cứ: "Nghi Lan, ngươi thật sự càng ngày càng không có quy củ rồi! Hôm nay có khách, sao ngươi còn lỗ mãng như vậy? Còn không chịu nhận lỗi với Trung Dũng Hầu?"
Tần Nghi Lan đưa mắt nhìn lên diều, có chút ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, ta không nghĩ tới diều sẽ rơi xuống, đụng phải Hầu gia, kính xin Hầu gia đừng trách."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT