Ngọc Giảo nhìn Tiêu Ninh Viễn, thần sắc bối rối lại luống cuống, muốn khóc lại khóc không được.
"Thiếp... Thiếp vốn tưởng rằng mình là sảy thai bị thương thân thể, cho nên thời gian dài như vậy, vẫn không có thai nhưng hôm nay xem ra không phải như thế!" Lúc Ngọc Giảo nói lời này, giọng điệu đều đang run rẩy. Làm cho người ta cảm giác cũng không phải tức giận, mà là sợ hãi.
Ngọc Giảo giống như một con thỏ nhỏ run rẩy trong mưa, vừa vô tội vừa sợ hãi.
Nếu như nói vừa rồi Tiết Ngọc Dung tới đây là vì châm một mồi lửa. Vậy nàng hiện tại sẽ ở trên ngọn lửa này tưới chút dầu.
Nàng cũng không muốn lợi dụng tấm lòng yêu quý của Tiêu Ninh Viễn đối với mình, làm cớ trong chuyện này. Nhưng... Hậu trạch như chiến trường.
Nếu nàng thật sự không biết lợi dụng lòng người, lúc này cỏ trên mộ đã mọc cao rồi! Hơn nữa, chuyện này nàng không thẹn với lương tâm.
Trong chăn của nàng, đích xác có xạ hương, chỉ có điều sớm bị nàng phát hiện.... Nàng không bị hại đó là bởi vì mình thông minh, cũng không phải bởi vì Tiêu lão phu nhân phát thiện tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play