Ngọc Giảo ôm cổ Tiêu Ninh Viễn, cùng Tiêu Ninh Viễn, ngã vào trong giường.
Giường tản mát, màn trướng sinh kiều.
Nến đỏ cháy mất một đoạn thật lớn, cuối cùng Ngọc Giảo đỏ mắt, khóc thừa nhận: "Nhớ, thiếp mấy ngày nay, ngày ngày đều nhớ chủ quân."
Tiêu Ninh Viễn lúc này mới coi như thôi.
Mây tan mưa tạnh, Ngọc Giảo phảng phất như hoa thược dược vừa mới gặp mưa gió, xinh đẹp yếu ớt, còn mang theo vài phần vũ mị.
Ánh nến đỏ xuyên thấu qua giường, Tiêu Ninh Viễn mượn ánh nến này nhìn thấy Ngọc Giảo trước mắt, chỉ cảm thấy yết hầu xiết chặt.
Hắn chưa bao giờ là người có thể túng dục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play