Ngọc Giảo hơi rũ mắt, chỉ coi như mình không nghe thấy sự mỉa mai trong lời nói của Tiêu Uyển và Diệp Linh Tú.
May mắn chính là Tiêu Uyển và Diệp Linh Tú còn muốn bưng thể diện thế gia nên có, lúc châm chọc người khác, cũng là đến điểm thì dừng, chỉ châm chọc vài câu, liền coi như thôi.
Tiêu Uyển và Diệp Linh Tú ở đây uống một chén trà, liền đứng dậy cáo từ Bạch trắc phu nhân.
Tiễn Tiêu Uyển và Diệp Linh Tú đi xong, Bạch trắc phu nhân liền nhìn Ngọc Giảo bên cạnh, mở miệng nói: "Ngọc Giảo muội muội, đừng tức giận vì chuyện vừa rồi."
Ngọc Giảo nghe lời này, liền vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Bạch Trắc phu nhân: "Tức giận cái gì?"
Bạch Trắc phu nhân bất ngờ nhìn thoáng qua Ngọc Giảo: "Vừa rồi hai vị cô nương, tựa hồ đối với thân phận muội muội rất khinh thường... Muội muội không tức giận sao?"
Ngọc Giảo nghe đến đây, tựa hồ mới giật mình tới: "Hai vị cô nương thân phận cao quý, xem thường thân phận hèn mọn của ta là chuyện nên làm, ta đương nhiên sẽ không vì vậy mà tức giận."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play