Trong ánh mắt của Ngọc Giảo có chút nghi hoặc, nàng thật sự không hiểu được ý tứ của Tiết Ngọc Dung, nàng ngẩng đầu nhìn về phía ánh sáng, ngày xưa Cầm Sắt Viện này đều là đốt nến đỏ hoặc là nến trắng, ánh lửa nhu hòa mà lại sáng ngời, hơn nữa cũng không có mùi khói và hương vị gì.
Nhưng hôm nay không biết vì sao, lại đốt một ngọn đèn dầu.
Trách không được lúc nàng vừa vào phòng đã nghe thấy trong phòng này có một mùi khói dầu như có như không.
Tiết Ngọc Dung thấy Ngọc Giảo không trả lời, nhìn về phía Xuân Chi phía sau Ngọc Giảo, hỏi: "Xuân Chi đúng không? Ngươi thay tiểu nương nhà ngươi nói, đèn đuốc này là sáng, hay là tối?"
Xuân Chi không hiểu lời này của Tiết Ngọc Dung là có ý gì, không dám tùy tiện mở miệng.
Tiết Ngọc Dung liền lạnh lùng nói: "Nếu ngươi không nói, đó chính là không có quy củ, tiểu nương ngươi dạy dỗ ra nha hoàn không có quy củ như vậy, nên bị phạt!"
Xuân Chi cũng chỉ có thể kiên trì, thành thật trả lời: "Ngọn đèn này có chút tối."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play