Ngọc ngơ ngác một chút: "Thẩm... Thẩm tiên sinh?"
Ngọc Giảo không biết nên xưng hô Thẩm Hàn Thời như thế nào, dứt khoát cùng những học sinh kia gọi Thẩm tiên sinh.
"Vội vã chạy xuống như vậy, tìm Thẩm mỗ có chuyện gì?" Thẩm Hàn Thời lạnh lùng mở miệng.
Thẩm Hàn Thời là người thông minh như vậy, sao lại không biết Ngọc Giảo là đuổi theo hắn xuống?
Ngọc Giảo có chút mất tự nhiên bất an, nhìn quanh cửa tửu lâu một chút, vừa rồi lúc nàng đi xuống, để cho người ta nhìn thấy bộ dáng của mình...
Thẩm Hàn Thời thấy Ngọc Giảo như vậy, xùy một tiếng, liền dạo bước đi đến một bên.
Ngọc Giảo chần chờ một chút, cuối cùng vẫn cố lấy dũng khí đi theo.
Đến một chỗ không người, Thẩm Hàn Thời dừng bước.
Về phần Ngọc Giảo, vừa mới chạy trốn vội, lại có mũ trùm, nàng cảm thấy mình giống như ở trong một cái lồng hấp, nàng nhẹ nhàng kéo mạn che của mình ra một ít, nhìn Thẩm Hàn Thời trước mắt, có chút mất tự nhiên bất an mở miệng: "Thẩm tiên sinh, xin thứ cho Ngọc Giảo mạo muội..."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play