Căn tin trong huyện không lớn. Hai người vừa vào thì tất cả mọi người đều thấy được. Một vài người ban đầu còn len lén tơ tưởng về huyện trưởng tuổi trẻ giờ nhìn thấy chính chủ đứng ở bên cạnh anh, rồi so sánh cô với mình, dường như không có mặt nào có thể sánh bằng người ta, suy nghĩ ban đầu cũng biến mất.
Nhân lúc rảnh rỗi khi ăn cơm, Tô Du cũng phân tâm chú ý đến những người này.
Người trong cơ quan chính quyền của huyện Kim Hà không nhiều nhưng lại có rất nhiều người ăn cơm trong căn tin, rất nhiều người lấy cơm và thức ăn rồi mang về ăn.
Từ đây có thể thấy được cán bộ bên này có đời sống không sung túc lắm. Nếu nhà có điều kiện tốt thì đã ở nhà mua thức ăn về nấu cơm, chắc chắn sẽ được ăn thức ăn nóng hơn khi ăn ở căn tin.
Tống Đông Chinh thì ngay từ đầu đã mặc kệ những chuyện khác, lấy bánh ngô đi tới rồi múc bát canh xương lớn đặt xuống bàn, "Có muốn mang về nhà ăn không?" Anh thật sự không muốn để người khác làm phiền bọn họ ăn cơm.
Tô Du nói, "Em vừa tới đã trốn vào trong phòng ăn cơm, người khác lại tưởng em xấu xa hoặc không muốn gặp mặt người khác đấy. Không sao đâu, ăn xong rồi về."
Cô còn muốn quan sát tình hình của nhân viên cơ sở nữa đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT