"Đừng sợ." Kỷ Quốc Đình nói với Trúc Trúc, “Người xấu bị cảnh s·á·t bắt rồi.”
Phó Minh Á từ đầu đến cuối không lên tiếng.
Bà cúi mắt xuống thì vừa vặn đối mặt với Trúc Trúc ngây thơ non nớt.
Đôi mắt trong veo của đứa trẻ, giống như một chiếc gương, mượn đôi mắt gần như giống hệt với Kỷ Ngưng thời trẻ này làm Phó Minh Á phảng phất nhìn thấy chính mình lúc còn trẻ.
"Về nhà thôi." Phó Minh Á nói, “Theo chúng ta về nhà.”
Thấy tận mắt một màn này, nhóm người từ thiện thật lâu không thể bình tĩnh nổi, thậm chí sau khi trò vui tan cuộc, vẫn còn cảm khái, chuyến này đi tới thật đáng giá.
Trên diễn đàn, chủ topic Tiểu Chu ghim bài đăng lên đầu, tường thuật lại toàn bộ quá trình “vây xem” khiến người ta kích động lòng người này. Tiểu Chu cho rằng trường hợp nhận người thân đầy kịch tính này, còn đặc sắc hơn cả phim truyền hình lúc tám giờ. Cũng có người nghi ngờ, đây có phải là do lâu chủ nhiệt tình Tiểu Chu tự biên tự diễn một mình hay không. Chẳng qua, thôn Vĩnh Thụy lớn như vậy, cũng không phải hoàn toàn đóng kín, nói dối rất dễ bị vạch trần, hơn nữa, bọn họ cũng thực sự nhìn thấy Tiểu Chu lén lút chụp trộm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT