Trần Tiệp trong lòng cũng khó chịu không kém, nhất là khi nhìn lại bát cháo hải sản của mình, chỉ toàn ốc biển với thịt cá vụn, chẳng khác gì mấy món ăn đạm bạc trong rừng. Ít ra thì mấy con cá kia còn là do tổ chương trình cung cấp, đỡ tốn công sức đi kiếm. Còn buổi chiều, anh ta lặn muốn hụt hơi dưới biển mà cũng chỉ bắt được có hai con cá còm.
Cảm giác thất bại ê chề xâm chiếm lấy Trần Tiệp. Nhất là khi nghe tiếng cười nói rộn ràng vọng lại từ phía nhà bên, nào là tôm hùm, nào là cua ghẹ… Anh ta càng thêm tức tối.
“Mình phải tố cáo chuyện này mới được!”
Trần Tiệp hạ quyết tâm. Anh ta đã hỏi tổ chương trình không biết bao nhiêu lần, nhưng ai nấy đều thề thốt phủ nhận chuyện ưu ái Tân Án.
Anh ta không tin! Chờ sau khi rời khỏi đảo, anh ta nhất định phải làm cho ra lẽ!
Ngày hôm sau là ngày rời đảo. Nhìn tổ ấm nhỏ xinh được Tưởng Bạch Thanh trang trí ấm cúng, Tân Án bỗng cảm thấy có chút luyến tiếc, không muốn rời đi chút nào.
“Đi thôi, Tiểu Án.” Lâm Thi Quý vỗ vai Tân Án, kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ miên man.
“Ừ, đi thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT