Buổi chiều, theo kế hoạch của Tân Án, cả nhóm sẽ không xuống biển nữa. Cô dự định dẫn ba người kia vào rừng sâu, chỉ cho họ mấy cái điểm vàng mà cô đã khai phá được, để sau này họ có thể tự mình đi hái lượm nguyên liệu nấu ăn.
Khi Tân Án lôi ra tấm bản đồ vẽ tay tỉ mỉ, cả ba người đều mắt tròn mắt dẹt kinh ngạc. Ngay cả đạo diễn chương trình xem qua màn hình cũng phải thốt lên: “Cô ấy vẽ bản đồ này từ khi nào vậy?”
Trong những lần đi khảo sát trước đó, hễ cứ tìm được chỗ nào có tài nguyên ăn được là Tân Án lại đánh dấu lại. Rồi tối đến, trước khi đi ngủ, cô lại cẩn thận vẽ chúng lên giấy, tỉ mỉ ghi chú vị trí, phương hướng, số bước chân… Cứ thế, tấm bản đồ kho báu dần dần được hình thành.
Trên bản đồ, chỗ nào có ớt rừng, chỗ nào có sắn dây, chỗ nào có nấm… đều được đánh dấu rõ ràng. Nhờ có tấm bản đồ này, Tân Án có thể tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn một cách nhanh chóng và hiệu quả nhất, lại chẳng sợ bị lạc đường hay quên vị trí.
“Người này đúng là quái vật mà.” Nghe Tân Án giải thích cặn kẽ về tấm bản đồ cho ba người kia, đạo diễn không khỏi cảm thán.
Tân Án trao bản đồ cho Hà Thư, bảo cậu đi đầu dẫn đường, Tưởng Bạch Thanh và Lâm Thi Quý đi theo sau, còn cô thì đi ở cuối đội hình.
Nếu cứ để cô dẫn đường mãi, có lẽ cả bọn sẽ ỷ lại vào cô, sau này tự đi một mình dễ bị lạc. Để họ tự mình dựa vào bản đồ tìm đường, ngược lại sẽ giúp họ ghi nhớ lâu hơn.
Vậy nên, Tân Án chỉ lên tiếng nhắc nhở khi cả bọn đi chệch hướng hơi xa một chút. Về sau, dù không cần Tân Án nhắc nhở nữa, ba người kia vẫn có thể tự bàn bạc, tìm đúng đường đi một cách nhanh chóng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT