Hứa Lị Lị coi thường Lâm Thi Quý ra mặt, quay sang Hà Thư với vẻ yếu đuối đáng thương: “À… hay là chúng tôi ăn chung một chút được không? Dù gì cũng là đồng đội cả mà.”
Cô ta nghĩ bụng, Hà Thư là idol nam, chắc chắn sĩ diện và sợ bị fan lên án, kiểu gì cũng phải đồng ý thôi. Ai dè Hà Thư thẳng thắn từ chối: “Xin lỗi nhé, tại vì đây không phải đồ do chúng tôi làm ra, nên chúng tôi không tiện chia cho người khác.”
“Ủa, đồ của người ta làm chẳng phải cũng là cho hai người ăn sao? Hai người ăn được, sao chúng tôi lại không được ăn?
[Một mình cô ta thì ăn có hết chỗ này à?] Hứa Lị Lị tức tối rủa thầm trong lòng.
“Vậy thì chúng ta cứ đợi Tân Án về rồi tính sao.” Tưởng Bạch Thanh vốn đã chẳng ưa gì Hứa Lị Lị, nay thấy bộ dạng trơ trẽn của cô ta thì càng thêm khó chịu: “Hay là mọi người cứ vào phòng dọn dẹp trước đi? Đằng kia còn mấy gian nhà trống đấy.”
Hứa Lị Lị biết mình đang ở thế “ăn nhờ ở đậu”, đành phải cố gắng giữ thái độ hòa nhã với mấy người đồng đội mới này. Cô ta miễn cưỡng đi tìm phòng, nhưng vừa mở cửa ra đã phải giật mình kinh hãi.
“Ôi, cái gì đây, sao mà dơ dáy vậy?” Hứa Lị Lị nhìn thấy mạng nhện giăng đầy trên tường mà da gà nổi hết cả lên.
Mấy căn nhà bên kia đều đã được tổ chương trình sửa sang lại rồi, còn khu này của Tân Án thì vốn là mấy căn nhà kho cũ kỹ mà tổ chương trình chưa hề đụng tới, điều kiện tệ hại nhất. Nhìn thấy cơ man nào là đồ đạc cần phải dọn dẹp, Hứa Lị Lị đã chẳng còn muốn động tay vào. Cô ta đảo mắt một lượt, rồi lại hướng về phía Tưởng Bạch Thanh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play