“Cái đó… hay là không cần để tên tôi lên cũng được.” Tân Án nói.
“Sao lại có thể? Phần lớn bài hát đều là tiếng đàn cổ của cô, không thể không ghi.” Lương Hiệt nói.
Tân Án thật sự đau đầu. Ban đầu cô chỉ định giúp đỡ một chút thôi.
Lương Hiệt đoán Tân Án có lẽ sợ bị đồn thổi nên không muốn để tên thật, anh chợt nảy ra một ý: “Đúng rồi, cô có thể nghĩ một cái bút danh mà, như vậy thì không cần dùng tên thật. Tôi biết cô lo lắng điều gì.”
Anh biết mới là lạ.
Bất quá đây quả thật là một cách hay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play