Edit Ngọc Trúc
Chạng vạng, Vũ Văn Thanh lặng lẽ xoa eo, chậm rãi bước vào phòng bếp.
Tiểu Hòa vừa thấy hắn vào liền lập tức chạy tới, vẻ mặt đầy ái muội, cười cười nói: “Chủ tử, ngài ngủ trưa cũng thật là lâu đó nha.”
Vũ Văn Thanh nhìn nụ cười đáng khinh của hắn, nghĩ đến cảnh tượng Tư Mã Nam Minh dẫn mình về phòng rồi làm càn không ngừng, mặt lập tức nóng bừng lên, ho nhẹ vài tiếng để che giấu sự ngượng ngùng: “Tiểu Hòa, biểu cảm này của ngươi già dặn quá mức, không hợp với ngươi đâu. Còn nữa, chẳng lẽ ngươi không định ăn cơm tối sao?”
Tiểu Hòa ngây ra một lúc, lập tức khoa trương kêu lên: “Chủ tử, ngài sao có thể uy hiếp ta như vậy, thật quá tàn nhẫn a!”
“Rồi rồi, đừng làm trò nữa, mau vào bếp hỗ trợ đi. Haiz, vẫn là Tiểu Văn đáng tin cậy hơn một chút.” Nói rồi, hắn kéo bước chân chậm rãi đi vào phòng bếp.
Tiểu Hòa cảm thấy tâm hồn mình bị đả kích sâu sắc, bĩu môi lủi thủi đi theo. Nhưng khi nhìn thấy Vũ Văn Thanh đã bắt đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn, hắn lập tức tinh thần phấn chấn hẳn lên, vui vẻ reo lên: “Đêm nay lại được ăn đồ ăn do chủ tử đích thân nấu, thật sự là quá hạnh phúc a! Cảm giác lần trước ăn đã là chuyện rất lâu trước rồi.” Nói xong liền vén tay áo, nhanh chóng chạy tới giúp đỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT