Edit : Ngọc Trúc
Tư Mã Nam ẩn mình sau gốc cây, thấy đối phương tràn đầy cảnh giác, không khỏi nhíu mày, dù biểu cảm đó đã hoàn toàn bị che giấu sau lớp mặt nạ. Dĩ nhiên, hắn cũng không định trả lời câu hỏi của Vũ Văn Thanh, chỉ im lặng đứng nhìn.
Vũ Văn Thanh nhận ra đối phương có vẻ không vui, lập tức cảm thấy hối hận vô cùng. Hắn tự nhủ đầu óc mình chắc chắn bị kẹt cửa rồi, phát hiện có người xuất hiện ở nơi này, phản ứng đầu tiên của hắn đáng lẽ phải là chạy trốn, vậy mà lại lớn tiếng gọi đối phương. Hơn nữa, nhìn qua cách ăn mặc cũng đủ biết người này cực kỳ nguy hiểm, rõ ràng không muốn để lộ thân phận, lại còn xuất hiện trong hoàng gia săn bắn trường. Chỉ cần nghĩ đến những màn ân oán tình thù, tranh quyền đoạt lợi trong mấy vở kịch, Vũ Văn Thanh cảm thấy bất kể tình huống nào cũng không phải thứ mà hắn nên dính vào.
Hắn siết chặt con dao trong tay, chậm rãi lùi về phía sau, cố tìm cơ hội chạy thoát, đồng thời hy vọng đối phương vì đã cứu mình mà không ra tay sát hại. Tiểu Hắc cũng cảm nhận được nguy hiểm, liền nhe răng gầm gừ đầy đe dọa, như thể sẵn sàng lao lên bất cứ lúc nào. Nhưng rõ ràng, Tư Mã Nam hoàn toàn không để con chó này vào mắt.
Có lẽ hôm nay thật sự là một ngày xui xẻo của Vũ Văn Thanh. Khi hắn vừa định lùi đủ xa để quay đầu bỏ chạy, thì lại vấp phải một hòn đá nhô lên, suýt nữa ngã sấp xuống. May mắn là Tư Mã Nam kịp thời giữ lấy hắn, tránh cho một màn thảm hại xảy ra.
Cơn đau dữ dội từ cổ chân truyền đến khiến Vũ Văn Thanh nhịn không được kêu lên một tiếng. Ngay sau đó, giọng nói trầm thấp, dễ nghe của Tư Mã Nam vang lên ngay phía trên đầu:
“Bị thương à?”
Âm thanh kia nghe thật êm tai, nhưng giờ phút này Vũ Văn Thanh chẳng có tâm trạng mà thưởng thức. Cảm giác đau buốt nơi cổ chân khiến hắn bực bội vô cùng, gắt gỏng đáp:
“Trẹo chân rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT