Edit Ngọc Trúc
Vũ Văn Thanh vẫn luôn đi về hướng Bắc, chuyên chọn những con đường nhỏ ẩn nấp để di chuyển. Suốt một ngày đường, khi đói, hắn chỉ lấy thức ăn đã chuẩn bị sẵn từ trong không gian, ăn vội vàng rồi tiếp tục lên đường. Hắn gấp gáp như vậy chính là vì lo lắng hài tử trong bụng sẽ đột ngột muốn ra đời.
Khi màn đêm buông xuống, Vũ Văn Thanh buộc phải dừng bước. Hắn tìm một nơi kín đáo để ẩn nấp, sau đó vào trong không gian nghỉ ngơi. Đợi đến khi đã hồi phục đủ sức, hắn mới rời khỏi không gian, chờ trời hửng sáng rồi lại tiếp tục lên đường. Cứ như vậy, suốt bốn ngày liền không ngừng di chuyển.
Trưa hôm nay, Vũ Văn Thanh vô tình bắt gặp một nhóm người đang dừng chân nghỉ ngơi để ăn trưa. Hắn cẩn thận ẩn nấp, lắng nghe cuộc trò chuyện của họ. Nhờ đó, hắn biết được không xa phía trước có một thôn trang nhỏ. Điều khiến hắn vui mừng hơn cả là thôn trang này dường như còn có một vị đại phu y thuật không tồi.
Đợi đến khi nhóm người đó ăn xong, nghỉ ngơi đủ rồi tiếp tục lên đường, Vũ Văn Thanh mới rời khỏi chỗ ẩn nấp.
“Thôn trang nhỏ này có vẻ cảnh giác với người lạ. Tuy rằng với tình trạng của ta hiện tại, bọn họ sẽ dễ dàng chấp nhận hơn, nhưng vẫn cần một lý do hợp lý mới được. Ta phải suy nghĩ cho thật kỹ.”
Sau đó, hắn bắt một con mã thú, cho nó uống một chút nước ao trong không gian. Con mã thú vốn hung hăng táo bạo lập tức trở nên ngoan ngoãn, đi theo sau hắn để giúp chở đồ. Hắn đặt lên lưng nó vài tay nải và rương hòm trông có vẻ nặng nề, nhưng thực chất bên trong chẳng có gì. Làm vậy để sau khi vào thôn, khi cần lấy đồ ra dùng cũng không khiến người khác nghi ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play