Dáng vẻ tức giận của nhân vật chính Tạ Ninh đã nhìn thấy rất nhiều lần, cậu cho rằng bản thân mình vẫn có chút ít sức phản kháng, nhưng phải khi chuyện xảy đến thì mới nhận ra rằng, linh hồn bé nhỏ này vẫn sẽ không kiềm được mà run rẩy.
Khi lời Tạ Ninh thốt ra, trong phút chốc nơi hành lang dài trở nên yên tĩnh, Cố Tử Chân đảo mắt nhìn hai người, hầu kết lặng lẽ lên xuống, bước lùi lại cả nửa thước.
Đứng bên lối vào cầu thang, Đoàn Lăng cúi đầu, những lọn tóc mái che khuất phần lớn vẻ mặt hắn, bóng phủ xuống dày đặc âm trầm hơn mọi khi. Bàn tay Tạ Ninh đang túm lấy góc áo hắn dần lơi lỏng, vào lúc này đã thầm hối hận trong lòng.
Trong nguyên tác có từng đề cập qua, khi lửa giận dâng trào đến một điểm giới hạn, cảm xúc của nhân vật chính trái lại sẽ trở nên bình tĩnh, nhưng thường sau đó mới là gió bão nổi lên.
“Diệp Tuyên?”
Giọng nói đầy lạnh lẽo âm u cất lên, Tạ Ninh nuốt nước miếng, chưa kịp mở miệng thì cả người đã bị Đoàn Lăng kéo đến trước mặt.
Hơi thở nóng ẩm phả vào mặt, mang theo nhiệt lượng còn sót lại từ ngọn lửa, đôi mắt đen của Đoàn Lăng khẽ nheo lại, hỏi mà như đang trần thuật: “Tạ Ninh, cậu ngứa đòn đấy à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play