Văn Ngọc đau lòng, cầm cốc nước lặng lẽ vào bếp trốn.
Lãnh Thư Thành ngồi ngay ngắn, nhìn Văn Tiêu, nghiêm túc nói: "Sau khi bố mẹ tôi biết chuyện, họ mong tôi học hỏi cậu nhiều hơn. Vì vậy, tôi muốn biết cậu học ở nhà như thế nào."
Văn Tiêu không ngờ cậu ta lại hỏi vậy. Cậu không muốn trả lời vì thật ra cũng chẳng có gì để nói. Nếu bắt buộc phải đáp, cậu chỉ có thể bịa. Nhưng nhìn vẻ mặt kiên quyết của Lãnh Thư Thành, dường như cậu ta thực sự mong đợi một câu trả lời.
"Trước tiên, tôi không đi học thêm." Văn Tiêu chậm rãi nói, thấy Lãnh Thư Thành nghiêm túc ghi chép lại từng chữ.
Cậu nhớ lần trước trong lớp, Lãnh Thư Thành đã nhìn tờ rơi chuyến dã ngoại rất lâu, sau đó lại vứt vào thùng rác.
Nhìn lâu như vậy, chắc vẫn là muốn đi chứ. Muốn đi thì cứ đi thôi.
"Cậu nên đi dã ngoại, đi chơi, đi bộ, gần gũi thiên nhiên. Nếu thấy mệt thì cứ nói, chứng minh bản thân có nhiều cách, không chỉ là đứng đầu bảng xếp hạng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT